1. Mẹ [Dm]là đại dương bao [F]la, ấp [G]ôm chiếc thuyền đời [Dm]con
Mẹ là dòng sông tuổi [Gm]thơ, để [A7]con tắm mát trưa [Dm]hè
Mẹ [Am]là lời ru mênh [C]mang, cho con giấc ngủ đầu [A7]nôi
Mẹ [Am]dang đôi tay thân [C]yêu, chở [A7]che con được bình [Dm]yên.
2. Mẹ [Dm]là trăng soi trong [F]đêm, sáng [G]trên muôn nẻo đường [Dm]con
Mẹ là ngàn tia nắng [Gm]mai, vuốt [A7]ve con thơ từng [Dm]ngày
Mẹ [A]là vầng dương trên [C]cao, xua tan mây đen lòng [A7]con
Mẹ [Am]mang con tim bao [C]dung, đến [A7]con chia sẻ buồn [Dm]vui.
ĐK:
Gian [Bb]nan mẹ gánh trên [C]vai, chông [Gm]gai mẹ đâu quản [F]gì
Cho [Dm]con được sống an [C]vui, đêm [G]ngày vất vả ngược [Dm]xuôi
Con [Bb]thơ trở giấc canh [C]thâu, bao [Gm]đêm quầng thâm mắt [F]mẹ
Khi [Dm]con chập chững biết [C]đi, tay [G]mẹ dắt dìu đỡ [Dm]nâng
Ai [Bb]ơi hãy nhớ đừng [C]quên, công [G]ơn sinh thành trời [Dm]biển
Con [Bb]xin nguyện khắc vào [C]tim, yêu [A7]sao hai tiếng mẹ [Dm]ơi.