1. [C]Khi đào mai bên [G]hiên khoe sắc tưng [Am]bừng
Là lòng [Em]tôi nao nức bước [F]chân
Muốn [Dm7]đi xa [F]để
Để [Bb]quay [Am]trở [G]về.
2. [C]Qua một năm cùng [G]bao niềm vui nỗi [Am]buồn
Nhiều người [Em]đến đi chẳng nhớ [F]gì
Chỉ [Dm7]có gia [F]đình
Vẫn [Bb]luôn [Am]bên [G]mình.
T-ĐK:
Và [F]xuân, từ [G]lâu nay vẫn luôn [Em]là hồi chuông báo [Am]thức
Có đi về [Dm7]đâu đừng quên bình [G]yên nơi ấy rất [C]thật
Vì [F]xuân, là [G]cơ hội để quay [Em]về tuổi thơ nương [Am]náu
Dù [Dm7]giờ đây, hay mãi [G]sau.
ĐK:
Xuân [F]về con cũng [C]về
Nắm tay [Dm7]mẹ rồi [G]nắm tay [C]cha
Kể bao điều [Am]hay năm vừa [Dm]qua
Lòng con [F]muốn mang xuân về [G]nhà
Xuân [F]về con cũng [C]về
Để làm [Dm7]tròn lời [G]hứa câu [C]thề
Có đi thật [Am]xa hay là [Dm]ai
Thì con [F]vẫn luôn là
Là con [Dm]của bao nhiêu mùa [G]xuân từng [C]là.