1. Mùa hoa ban lại [Dm]về
[Bb]Mùa xuân mênh mang [Am]buồn
Ngoài đồi kia chim vẫn [Dm]hót
[Bb]Và dòng sông ngập ánh [C]nắng
Mùa hoa ban lại [Dm]về
[Bb]Người xưa sao không [Am]về (mong chờ ai)
Cành đào kia giờ đang trút [Dm]lá
[Bb]Tả tơi hoa rụng thềm [Dm]nhà (hoa rụng tả tơi)
[F]Hát lên đi cõi lòng chơi [Gm]vơi
[Bb]Như lũ chim hót vang tren [Am]đồi (trên đồi chim hót vang)
Dù ngàn hoa còn vương sắc [Dm]thắm
[Bb]Giờ người xưa nay [C]đâu
Há hà [Dm]ha há hà [Gm]ha
[Bb]Để lòng ta thôi chẳng bồi [Dm]hồi
2. Nhìn cánh bướm cợt [Dm]đùa (nhìn cánh bướm)
[Bb]Nhành hoa rơi ven [Am]hồ (nhành hoa rơi)
Nặng lòng ta ngổn ngang nổi [Dm]nhớ
[Bb]Nụ hồng vương mình chơ [C]vơ
Làn gió lướt mặt [Dm]hồ
[Bb]Ngàn lau thưa ven [Am]bờ (hỡi người xưa)
Chỉ mình ta buồn trong nỗi [Dm]nhớ
[Bb]Tàn phai hoa đào đợi [Dm]chờ (phai tàn vì ai)
[F]Gió thang thêng hoa vườn lê [Gm]thê
[Bb]Như thoáng nghe tiếng chân ai [Am]về (ôi lòng sao xót xa)
Bầu trời xuân còn nhiều mây [Dm]trôi
[Bb]Phủ hồn ta đơn [C]côi
Há hà [Dm]ha há hà [Gm]ha
[Bb]Nhìn xuân sao lòng đợi [Dm]chờ