1. Ngoài [G]sân xuân đã kề [Dm]bên,
gió lay nhẹ [E6]cánh , mong manh mai [Dm]vàng
Một [G]đời được mấy lần [Bb]xuân,
cớ sao xuân [G]nay cứ hoài xuân [A7]xưa.
2. Thời [G]gian cứ mãi dần [Dm]trôi,
tuổi xuân lặng [E6]lẽ qua đi âm [Dm]thầm
Xuân [G]về lại thấy già [Bb]thêm,
tóc xanh đâu [G]rồi khói sương phai [Dm]màu.
ĐK : Đâu [C]rồi xuân của ngày [Gm]xưa,
đâu rồi áo [C]mới mẹ may xuân [F]nào
Đâu [Em]rồi mâm bánh chưng [Am]xanh,
chiều ba mươi [Bm]tết cha ngồi buộc [Am]dây
Đâu [Dm]rồi một thuở tung [Gm tăng,
vòng tay chúc [Bb]tết được bao lì [Dm]xì .
3. Đã [G]bao xuân đến rồi [Dm]đi,
cội mai già [E6]mấy lần ra hoa [Dm]vàng,
Ta [G]thèm vị tết ngày [Bb]xưa,
mỗi khi xuân [G]về , nhớ sao cho [Dm]vừa .