1. Đời là oan trái biết đi về [Dm]đâu
Giàu nghèo mong [Bb]ước có ai được [F]lâu
Ta trách thân [Gm]ta sống trong nghèo [Bb]nàn
Ta ước mong [C]sao sống trong bạc [Am]vàng
Mà đời [C]ta vẫn sống trong sầu [A7]đau.
2. Đời là đen trắng có ai được [Dm]vui
Bạn bè cuộc [Bb]sống cứ trong sầu [F]lo
Đứa vui [Gm]say gấm nhung lụa [Bb]là
Đứa bơ [C]vơ đói lo hàng [A7]ngày
Đời chỉ là mơ trách ai được [Dm]gì.
ĐK:
[Bb]Ôi những tháng [C]ngày ta miệt [F]mài [D7]
Ta cố vươn [Gm]lên, thoát [Bb]thân nghèo [Dm]hèn
Người đời thường hay mỉa [F]mai
Mà người [Dm]đời hay trách móc ganh [Gm]đua
Sống không người [A7]thân, không bạn bè.
Khi ta giàu [Bb]sang, lời [C]ngon tiếng ngọt [F]vây quanh [D7]
Khi ta sa [Gm]cơ, đời ta [Bb]chẳng ai thèm [Dm]nhìn.
Ngậm ngùi nhìn đời xót [F]xa mà cuộc [Dm]đời sống có là [Gm]bao
Tranh đua lợi [C]danh, ghét nhau hận [A7]thù
Thì cuộc đời sống có gì [Dm]vui
3. Đôi lời xin nhắn đến bạn lòng [Dm]ơi
Giàu nghèo mộng [Bb]ước sẽ đi về [F]đâu
Ta sống bao [Gm]lâu cũng trở thành cát [Bb]bụi
Phú quý cao [C]sang cũng trả về [A7]người
Đời chỉ là mơ trách ai được [Dm]gì.