Chuyện vui [C]anh vốn đã không nhiều kể từ [Bm]khi em đi
Cuộc sống [Am]vẫn trải qua đơn [D]điệu chẳng ý nghĩa [G]gì
Tìm được [C]em một nửa còn thiếu bấy lâu [Bm]anh trân trọng tình [Em]yêu
Nay đứng sau [Am]mà không [Bm]dám ngước nhìn người ta [Em]khuất xa.
Người [C]ấy từng tìm gặp anh để nói với [D]anh nên xa rời em thôi
Đừng [Bm]khiến người mà mình yêu chịu khổ đi [Em]đợi
Hạnh [C]phúc là chờ được nhau để một ngày [Bm]sống đến lúc bạc đầu
Nhưng nếu quá [Am]lâu em là người khổ [B7]đau.
ĐK:
Anh nghĩ anh nên [C]rời xa em để biết em hạnh phúc thế [D]nào
Không phải ưu tư [Bm]và cô đơn khóc dưới mưa chiều ướt [Em]áo
Anh biết em chẳng quan [C]tâm thì giờ anh biết em vẫn thương [D]anh và chờ
Nhưng nhìn em [Bm]đứng giữa trời mùa đông anh ghét bản thân [Em]mình.
Xa cách anh sau [C]này em thương yêu ai anh cũng thấy vui [D]mà
Quên hết đi tháng [Bm]ngày bên anh chỉ có bão tố phong [Em]ba
Có lẽ anh cố tỏ [C]ra cao thượng khi chữ yêu cứ mang [D]đi nhịn nhường
Anh xin [Bm]lỗi đã xuất hiện và làm em tổn [Em]thương.