Một người trách [C]tôi sao hay hát [Dm]bài ca ngăn cách [G7]mãi,
sao [C]bảo rằng yêu nhau
không [Dm]đẹp bằng thương [F]đau,
không [C]đẹp bằng những [D7]lúc đếm bước đi trong đêm [G7]thâu.
Biết trả lời [G]sao [C]
Khi chưa nói yêu [Em]thì đã xa [Am]rồi
Người [F]ơi năm mười [C]sáu
Thấy đời dệt bằng mộng,
rồi qua năm mười [G7]tám
mới biết yêu thì đớn [C]đau [F][C]
Xin em đừng [F]hỏi em ơi!
Xin [Fm]em đừng hỏi em [C]ơi!
Xin giữ trọn màu hồng
khi trái mộng vừa tròn,
xin chớ [Am]tìm vào băng [A7]giá đêm xuân [D7]nồng.
Sẽ không trả lời [C]đâu,
Khi anh muốn em [Em]đừng vướng u [Am]sầu,
vì [F]khi em tìm [C]biết
sẽ nhạt nhòa màu hồng,
và khi em tìm [G7]biết
sẽ thấy muôn vàn đớn [C]đau. [F][C]
Xin em đừng [F]hỏi em ơi !
Xin [Fm]em đừng hỏi [C]em ơi !