Ngày trôi [A]qua trong bao yên bình
Nhưng đêm về lòng [E]tôi chẳng thấy bình yên
Lòng luôn cân [D]nhắc một điều
Không nghĩ ngợi nhiều
Hỡi người [F#m]yêu ơi em đâu hiểu.
Tình yêu [A]anh trao không ai bằng
Nhưng trông bề ngoài [E]anh thì chẳng bằng ai
Xấu [D]trai xấu [F#m]trai chẳng được ai [E]yêu.
Vì tình yêu [A]đã hất hủi anh bao lâu nay
Nên niềm [E]tin dành cho tình yêu là không [D]có
Mặc dù anh [F#m]rất yêu em người [E]ơi.
Mà dù anh [A]có nắm chắc tay em nơi đây
Nhưng lạc [E]em lúc nào chẳng hay
Người yêu [D]hỡi
Tình yêu anh trao [F#m]em em đâu có [E]hay.
Anh yêu em nên [A]sợ làm điều có lỗi
Nhưng lỗi do anh đã [E]yêu người quá mà thôi
Lỗi do anh gặp [D]em chỉ muốn sánh đôi
Vậy thì xem lỗi [F#m]ấy có đáng ghét [E]không.
Anh yêu em bởi [A]vì điều tự nhiên nhất
Vì trái đất vẫn còn [E]xoay và anh vẫn ở đây
Vì trái tim anh gặp [D]em đập hay lỗi nhịp
Và vì khi em [F#m]khóc anh cũng yếu [E]lòng
Và vì từng ngày nhớ [A]mong.