Khi [C]tôi còn bé thường hay mộng mơ
Mơ mãi cuộc sống (đời) sẽ như vần thơ
Như cánh [F]diều Tôi thả mơ ước tôi bay thật [G]cao
Nhưng [C]khi khôn lớn lên tôi nhận ra
Không có một con đường trãi đầy hoa
Tôi biết [F]rằng tự mình phải tiếp tục những ước [G]mơ
Tôi [C]biết rằng cô gái chưa phải là tất cả
Tôi biết rằng ánh mắt đâu phải cũng có
Mà sao tôi vẫn [Dm]thấy dường như chính mình [F]tôi lạc lõng như [G]thế
Tôi [C]chưa từng lùi bước luôn đi về phía trước
Chỉ có mình tôi biết tôi đang đi đúng hướng
Có lúc tôi đã [Dm]gục ngã [F]giữa dòng người đi [G]qua
Và tôi dặn [G]mình phải [C]đứng lên
Và tôi dặn mình phải [E]cố lên
Đứng lên đi [Am]đứng lên đi bao nhiêu lần
[G]Khóc cho vơi [F]khóc cho quên đi ta lại
Và ta tự [G]mình phải [C]đứng lên
Và ta tự mình [E]cố lên
Cố lên đi [Am]cố lên đi bao nhiêu lần
[G]Khó khăn kia [F]sẽ qua đi tôi nghĩ thầm
Và tôi dặn [G]mình phải [C]đứng lên
* Như sóng [F]gió đưa đời tôi đi xa
Thầm nghĩ mãi tôi sẽ chẳng cho phép tôi gục [G]ngã