Vườn tình [A]yêu, anh ngồi đây với [F#m]em
Trong êm [A]đềm nghe mưa [C#m]hát, [E]hát lên câu tình [F#m]ca
Vườn tình [A]yêu, bao loài hoa chứng [F#m]nhân
Cho đôi [A]mình không chia [C#m]cách [E]hết trọn một [A]đời.
Nhìn sao [F#m]rơi toả sáng lung linh ấm [C#m]nồng
Vườn ngọc [D]lan ngát [E]hương khung trời xanh [A]biếc
Và [F#7]anh ước mong [Bm]sao cho thời gian mãi [C#m]như ngừng trôi
Mãi ngừng [D]trôi để ngồi đây anh với [E]em.
ĐK:
[A]Có muôn ngàn mây trắng đưa tình ta [C#m]đến chân [F#m]trời
[D]Chẳng bao giờ tan biến dù cho hoa [E]phai, sao dời
[A]Ước mong tình ta mãi như ngàn sao [C#m]sáng trên [F#m]trời
[D]Nơi vườn hoa sao rơi ngồi đây có [E]anh và [A]em.