1. Biết bao nhiêu lần khóc thầm mình [Dm]tôi
Khóc phận bèo trôi duyên nợ lỡ [Gm]làng
Ngỡ [Dm]ngàng vừa mới hôm [Gm]qua
Vòng [Dm]tay người bờ môi [C]ấm
Sao bây giờ khổ đau âm [A7]thầm.
2. Biết yêu anh là chấp nhận khổ [Dm]đau
Chấp nhận đến sau mang tiếng vợ [Gm]hờ
Để [Dm]đời hận trách oán [Gm]than
Để [C]giờ cay đắng ngỡ [A7]ngàng
Tình ly tan bởi người dối [Dm]gian.
ĐK: Đời [D]tôi như lục bình trôi
Trên [G]bến lênh [A]đênh
Để [F#m]tôi gặp phải duyên tình [D]hờ
Gió cuốn cuộc [A]đời
Đẩy đưa [A7]tôi đến không bến [D]bờ.
3. Biết bao nhiêu lần tự hỏi lòng [Dm]tôi
Cớ gì phải yêu người có vợ [Gm]rồi
Để [Dm]giờ nhận lấy khổ [Gm]đau
Để [C]giờ mình vẫy tay [A7]chào
Người yêu ơi vĩnh biệt tình [Dm]tôi.