Nhớ quá con thơ đêm về không [Am]ngủ
Mái trường đại [Dm]học giờ có vui [Am]không
[C]Mẹ nằm bên [Em]cha thì thầm thổn [Dm]thức
[E7]Từ lúc con đi nhà vắng vẻ quá.
Dạo ấy đến nay phượng nở hai [Am]lần
Con đường vẫn [Dm]dài chờ bước chân [Am]con
[F]Nhớ ngày nào hai [Am]buổi đưa con đến [E7]trường
Những hôm để lỡ cho con đứng [Am]chờ.
Giờ con đã lớn nhưng lòng cha [Am]thấy
Rằng con vẫn [Dm]bé như thời thơ [Bb]ấu
Con bước vào [E7]đời bằng những bước chân [Am]non
Dù con đã [Dm]biết nhưng làm sao [Bb]hết
Đời luôn tranh [Am]đấu đâu phải yên [C]ắng
Vì cho nên [E7]thế con phải khắc [Am]ghi.
Viết vội cho con vài dòng mến [Am]thương
[Dm]Gởi về con [G]yêu mong giấc ngủ [C]yên
[Am]Gởi về con [F]yêu mong điều hạnh [E7]phúc [Dm]
[E7]Để con vững bước bước trên đường [Am]đời.