1. Con chẳng [C]nhớ đã bao lâu rồi
Không còn được [Am]thấy hình bóng cha ngồi
Trên [F]xe vội vàng, chông chênh kiện hàng
Giữa [G]những trưa hè chói trang.
2. Con chẳng [C]quên bờ vai hao gầy
Lặn lội [Am]giữa màn mưa rơi đầy
Qua [F]bao ngày dài hy sinh hình hài
Để [G]con có ngày hôm nay.
T-ĐK:
Và [Am]ngày hôm nay con [Em]lớn rồi
Theo [F]đúng ước [G]mơ của [C]cha
Mà [Am]nào cha đâu hay [Em]biết rằng
Ước [F]mơ của con [Dm]là còn có [G]cha.
ĐK:
Ở nơi nào [C]đó cha có ngắm nhìn
Nhìn con mạnh [Am]mẽ trên đôi chân mình
Đời [F]xô làm con gục ngã
Tự [G]đứng lên con vượt qua.
Lời cha dạy [C]dỗ con khắc ghi lòng
Dù cho cuộc [Am]sống lắm những bão giông
Dẫu [F]bao vinh quang cuộc đời
Chẳng bằng có [G]cha
Cha [C]ơi!
* [F]Mây kia đưa [G]lối cha theo gió [Em]ngàn để lại nỗi [Am]nhớ vô vàn
[Dm]Còn lại trong [G]con bầu trời ký [C]ức
[F]Con sẽ mạnh [G]mẽ, hiên ngang vững [Em]vàng như điều xưa [Am]cha đã làm
Còn [F]bao tiếc nuối hãy [Dm]để cho con thay [G]cha.