1. Vì sao phương [G]Bắc lại sáng mỗi khi anh [D]nhìn lên
Có chăng [B7]em đang nghĩ về anh khi [Em]kế bên
[C]Đom đóm [D]bay, xin mưa [Bm]đừng làm ướt à [Em]ơi
Để [Am]bay khắp nơi đại ngàn, lỡ [D]em mịt mùng mù khơi
2. Và cơn [G]gió phía Bắc ùa về nơi [D]căn phòng
Từng vạt [B7]nắng cũng tắt như khi mỗi [Em]mùa đông sang
Đàn đom đóm [C]bay về nơi cuối [D]đường, dường như dẫn [Bm]lối em về nơi [Em]anh
Tìm nhau đã quá [Am]lâu thanh xuân chẳng ai về đón [D]lối bên em
ĐK:
Vì anh cần [G]em ở lại vì em cần [D]anh một đời
Để ta [Em]thấy bên nhau những [D]đêm đông thật ấm [C]áp có [Bm]đôi
Nếu ta già [C]đi vào một ngày [D]nắng rơi đông êm [Bm]đềm chỉ có mình [Em]thôi
Hòa mây [Am]gió ta bay với nhau đến miền xa [D]xôi nhé người.
* Ngàn kiếp [Em]qua, tìm nhau [D]biết bao lâu em [G]như món quà
Vạn kiếp [Em]sau, mình sẽ [D]thấy nhau khi đêm [G]đông về qua
Hãy đi [C]theo đàn đom đóm [D]bay, bay xa [Bm]về miền nắng ngập [Em]đầy
Vì sao [Am]phương Bắc sẽ sáng lên mỗi lần ta [D]thấy.