1. Chỉ [Am]có duy một mình [G]Chúa là [F]phúc vinh không tàn [C]úa.
Ngài [Dm]là thành lũy vững [Am]bền thiên thu [B7]con nương [E]nhờ.
Dù [Am]có phong ba ngập [G]lối, dù khó [F]nguy [B7]giăng kín [C]trời.
Thì [Dm]con vẫn không lo [Am]gì, khi ở bên [E7]con có [Am]Ngài
ĐK. [Am]Vì ngoài Ngài [G]ra con [F]tìm đâu [G]thấy bình [C]an.
[Dm]Nào có chi lâu [Am]bền ở [B7]nơi dương [E]trần.
[Am]Vì ngoài Ngài [G]ra ai [F]là chốn [G]con nương [C]nhờ
[Dm]Từ nay đến muôn [Am]đời xin [E7]Ngài bảo toàn thân [Am]con.
2. Được [Am]nép thân bên lòng [G]Chúa từng [F]phút giây con thảnh [C]thơi
Tựa [Dm]như em bé say[Am]mộng thơ [B7]ngây trong tay [E]mẹ
Nguyện [Am]ước lớn lao đời [G]con là [F]những yêu thương mãi [C]còn
Từng [Dm]thao thức suốt canh [Am]dài linh hồn con [E7]mong nhớ [Am]Ngài
3. Quyền quý danh lời trần gian nào khác cánh hoa mỏng manh
Chỉ một cơn gió vô tình bay nhanh hoa xa cành
Hạnh phúc vô bờ của con là Đấng nhân từ ở cùng
Được Ngài đến trong cuộc đời là được niềm vui nước trời