1. Còn lại đêm [D]nay sáng [Em]mai ta phải xa [Am]rồi
Còn lại đêm [F]nay có [D]người đi đón cô [Am]dâu
Đâu có còn tình [Dm]sâu mà sao đau buốt con [C]tim
Đâu có còn yêu [G]thương mà sao lòng mang vấn [E7]vương.
2. Đành lòng riêng [D]em cút [Em]côi côi cút nơi [Am]này
Nhìn người ta [F]vui nuốt [D]lệ em cố quên [Am]thôi
Bao tháng ngày chung [Dm]đôi ngờ đâu anh đã quên [C]rồi
Ai bảo mình ngây [Em]thơ để bây [G]giờ xót xa riêng [Am]mình.
ĐK:
Người tình [F]ơi có [G]hay tiếng lòng của [Am]em
Có [G]hay em vẫn nơi [D]này giữa đêm [Bm]lạnh gọi mãi tên [Em]anh [Am]
Người tình [Dm]ơi sao anh không nhớ câu [C]thề
Sao [G]anh quên bến quên [Em]bờ mặc cho em lẻ loi nơi [Am]này.
[Am]Ngày quen [Dm]nhau trầu cau anh [Am]hứa
Hứa đám cưới đôi [Dm]ta nhưng [C]giờ đã xa thật [Dm]xa
Bởi hôm [C]nay người ta đã sánh duyên rộn [Am]ràng
Tình khi xưa chẳng còn đâu nữa
Sao nỗi [C]đau không tàn [Dm]mau
Sao cõi [C]lòng vẫn mong vẫn [Em]đợi chờ [Am]anh.