1. [Dm]Như là một giấc [A]mơ thật đẹp đến với [C]ta
Để rồi cũng lãng quên theo thời [Bb]gian
[Gm]Nhưng còn lại nơi đáy [C]sâu
Chỉ mình ta biết [Gm]thôi, người ơi em có [A7]hay niềm [Dm]đau.
[F]Yêu, ta đã [Bb]yêu cả trái [F]tim và thể xác [D7]kia với tâm [Gm]hồn
Nhưng đỉnh cao hạnh phúc [Dm]này
Giờ chìm trong đáy [Bb]sâu
Để lại ta vết [C]đau, người [A7]ơi.
ĐK:
Tình như cơn [Dm]gió vội đến rồi đi, nào [C]ai đâu [Gm]ngờ [Bb]
Để ta như [C]lá mùa thu vàng bay về nơi nhớ [F]thương [F7]
Chỉ còn trong [Bb]ta người ơi giờ đây là [C]những vết [A7]đau.
2. [Dm]Thôi, đành lạc mất [A]nhau chẳng phải lỗi [C]ai
Một lần ta có nhau, có nhau còn [Bb]hơn
[Gm]Đau, đời còn những vết [C]đau
Còn lạc trong đắng [Gm]cay để hạnh [A7]phúc ta hiến cho ngày [Dm]mai
[F]Yêu, ta sẽ [Bb]yêu, bằng cả trái [F]tim và thế xác [D7]kia với tâm [Gm]hồn
Nhưng đỉnh cao hạnh phúc [Dm]này
Giờ chìm trong đáy [Bb]sâu
Để lại ta vết [C]đau, người [A7]ơi.