Từ thành phố Bác [Am]Hồ, chúng con [G]về thăm quê hương Bác [Am]Tôn
Ngời sáng An [D]Giang đất miền Nam cây trái ngọt [Am]lành.
Chính quê hương này đã sinh ra người con trung [Dm]hiếu.
Dâng hiến cuộc đời vì đất [F]nước, vì nhân [E7]dân
[Am]Đời đời sử [Dm]xanh mãi lưu danh người Tôn Đức [Am]Thắng.
Gương sáng soi [E7]đường cho [F]con cháu ngày [E7]sau
Được về thăm chốn [Am]này, bỗng nghe [G]hồn dâng lên bao ý [Am]thơ
Tình đất Long [D]Xuyên, Mỹ Hòa Hưng đón gió sông [Am]Hậu.
Sắc xuân dâng tràn đất quê hương ngày nay đổi [Dm]mới
Châu Đốc vươn [F]mình, cùng tiến bước vì An [E7]Giang
[Am]Đồng bằng Cửu [Dm]Long chín con sông hòa chung tiếng [Am]hát
Xây đắp chung [E7]lòng, đời vui ngát hương [Am]xuân
Lòng thầm [Am]nhắc, về Búng Bình [C]Thiên
sẽ còn [D]vương lưu luyến bên [Am]mình.
An Phú thân yêu nước Bình Vi xanh thắm ân [Dm]tình
Đường dẫu xa khi tìm về Châu [Em]Phú.
Chợ Tịnh [G]Biên vẫn mong chờ người đến cùng [E7]ta
Ngàn lời [Am]hát, lịch sử còn [C]ghi
Tức Dụp [D]nêu gương sáng oai [Am]hùng.
Ba Chúc – Tri Tôn mãi còn thương quá khứ u [Dm]buồn.
Mạnh bước chân ta dặn lòng đi [Em]tới.
Vì tương [G]lai An Giang [E7]mình phơi phới [Am]niềm vui