1. [G]Trên đường về nhà
Tư trang mang theo chút đắn [Bm]đo thật kỳ lạ
Vốn dĩ háo hức khi mỗi [C]năm gặp lại mình
Ngay ở nơi mùa [G]Tết se lạnh. [D]
Đi [G]chung vài đoạn đường
Qua đôi mắt, tôi nhìn [Bm]những người đồng hành
Bâng khuâng như tôi bởi năm [C]qua chẳng bình thường
Và không biết có [D]nên về?
T-ĐK1:
Rồi tôi [C]nghe từ trong lòng
Thanh âm quê hương và [Em]tiếng cười sum vầy
Xe qua nơi nơi miền [C]đất cứ thêm cằn cội
Làm mọi thương nhớ trở [D]lại.
ĐK:
Đi về thôi đón [C]tết lo chi đường dài
Nơi bình yên có [G]tên nhà mình mãi mãi
Được chạm vào người nhớ [F]mong sau một năm [C]quá đỗi buồn
Hạnh [D]phúc bao nhiêu khi nay lại thấy nhau.
Đi về thôi đón [C]tết chân như nhẹ nhàng
Trong những lời thăm hỏi [Em]nhau mong nhiều cố gắng
Đời người dù nơi cách [C]xa mang nhiều vai [Am]gánh trĩu nặng
Thì [D]quê hương yêu thương luôn dang cánh tay
Đi để trở [G]về.
2. [G]Mỗi lần về nhà
Tôi luôn muốn thấy đám nhóc [Bm]con chạy giành quà
Tươi vươi ấm áp những nếp [C]nhăn nơi người già
Và yên tâm ngày [G]tết đủ đầy cho mẹ [D]cha.
Nhưng [G]ta khó biết được
Đôi khi có những ngày chông [D]gai ngăn bước đường
Làm cho ta như tự trách [C]than trong thất vọng
Không đem hạnh phúc cho người người [D]quan tâm.
T-ĐK2:
Rồi tôi [Am]nghe từ trong lòng
Thanh âm quê hương và [Em]tiếng gọi gia đình
Hơn muôn vinh hoa là [C]hãy biết nơi quay về
Tìm bình yên thoát bộn [D]bề.
ĐK:
Đi về thôi đón [C]tết lo chi đường dài
Nơi bình yên có [G]tên nhà mình mãi mãi
Được chạm vào người nhớ [F]mong sau một năm [C]quá đỗi buồn
Hạnh [D]phúc bao nhiêu khi nay đã đứng trước nhau.
Đi về thôi đón [C]tết chân như nhẹ nhàng
Trong những lời thăm hỏi [Em]nhau mong nhiều cố gắng
Đời người dù nơi cách [C]xa mang nhiều vai [Am]gánh trĩu nặng
Thì [D]quê hương yêu thương luôn dang cánh tay
Đi để trở [G]về.
* Đời thật đẹp nhưng cũng có [C]lúc tồi tệ, mạnh [D]mẽ đi qua
Ta [Bm]sẽ học được những ý [Em]nghĩa sâu xa
Tin vào [C]chính mình và nghỉ đôi [D]chút ở nơi
Đi để trở [G]về.