1. [Em]Bước qua những niềm đau anh tự [Bm]nhủ sẽ không u sầu
[Em]Vấp ngã để nhìn thấy chuyện lứa [Bm]đôi được mấy ai vui
[C]Luôn nhắc chuyện mai [D]sau, mà đâu [Bm]biết mai sau thế [Em]nào
[Am]Để bây giờ em vui còn [D]anh đau.
2. [Em]Anh dành hết tất cả [Bm]anh dành hết thanh xuân
[Em]Anh đã nuôi biết bao nhiêu [Bm]hy vọng
[C]Những gì anh luôn [D]mong với [Bm]em không biết trân [Em]trọng
[Am]Anh phải học cách [Bm]yêu thương chính [Em]mình.
ĐK:
Đừng phải [C]cố tỏ ra mạnh [D]mẽ để nhận [Bm]lấy tổn thương quá [Em]nhiều
Nhớ một [Am]điều hãy yêu [D]thôi xin đừng yêu [G]quá
Lỡ một [C]mai yêu thương chia [D]hai, đường [Bm]tình dù bao ngang [Em]trái
Chấp nhận [Am]rằng người đến [Bm]sau anh phải nhận [Em]đau.
Đưa tay [C]lau nước mắt lăn [D]dài vì anh [Bm]biết anh không còn [Em]ai
Tự hỏi [Am]lòng vì sao [D]yêu khiến mình như [G]thế
Phải chăng [C]khi người ta hy [D sinh, làm tất [Bm]cả quên bản thân [Em]mình
Đến cuối [Am]cùng, vì quá [Bm]yêu nên tự [Em]trách mình.