1. Bỗng nhiên [C]sao anh nhớ [D]em rất [Em]nhiều
Có lẽ [C]vì em đã [D]không còn [G]đây
Bỗng nhiên [C]sao anh thấy [D]trong lòng [Bm]giá băng đến vô [Em]cùng
Dẫu mùa [C]hè ánh nắng [D]chiếu mọi [Em]nơi.
2. Nếu bây [C]giờ anh có [D]em bên [Em]cạnh
Có lẽ [C]lòng anh đã [D]rất hạnh [G]phúc
Nếu bây [C]giờ em ở [D]đâu, hãy cất [Bm]bước quay trở [Em]về
Anh vẫn [C]còn yêu thiết [D]tha mình [Em]em.
ĐK:
Tuyết mùa [C]hè không có [D]đâu hỡi [G]em
Do trong [C]lòng anh nhớ [D]em mà [Em]thôi
Đến bây [C]giờ anh hiểu [D]ra là [Bm]em quan trọng thế [Em]nào
Không có [C]em anh chẳng [D]biết phải làm [Em]sao?
Biết bây [C]giờ em ở [D]nơi rất [G]xa
Không bao [C]giờ em thứ [D]tha cho [Em]anh
Biết bây [C]giờ anh ở [D]nơi này [Bm]tuyết rơi kín trong [Em]lòng
Đã chôn [C]sâu anh lấp [D]trong nỗi tuyệt [Em]vọng.