1. Gió phiêu du cùng [Em]mây tha phương rộng khắp chân trời
Lá sẽ rơi khi [C]đến lúc, cây chẳng thể giữ được
Ừ thì em muốn về [D]nơi xa kia
Nơi có những xa hoa gọi [A]mời.
2. Kiếp phong sương lạ [Em]thay mới thấy tình yêu thật vô thường
Nói yêu thương lạ [C]thay mai như người xa lạ bên đường
Cuộc đời cho em [D]buồn vui mấy khi
Nước mắt em thay câu biệt [A]ly.
ĐK:
Hoạ từ sương [C]đêm mái tóc
Mùi thoảng hương xưa nhớ em anh chẳng thể [G]ngăn tiếng khóc
Lạ tiếng mưa đêm rót thêm nỗi [A]lòng sầu thôi đầy
Đây rồi do vết thương lâu nay đã [Em]say rồi.
Tình tan tương [C]tư tháng tháng
Màu mắt môi mang mác mơ mong manh, một [G]mình mải mê
Lạ giấc mơ anh vẫn mơ có em về [A]chung đường vô thường
Như lá rơi, cây chẳng thể [Em]giữ được.