Có lẽ không [Dm]ai mà hơn chính thân [C]mình
Trong thế giới [Bb]này mấy ai cần khoan [Am]dung
Nhẹ nhàng cho [Gm]lắm hoá ra là ngu [F]ngốc
Vì một ai [C]khác chán chê đáng là [Am]bao
Số kiếp phong [Dm]ba trải qua rất chi [C]nhiều
Bởi lẽ cuộc [Bb]đời có vay là có [Am]trả
Học nhiều cách [Gm]sống sẽ không còn níu [F]kéo
Ngày càng thư [Bb]thái biết quan tâm mình [Am]hơn
ĐK:
Tình đời là [Dm]thế nhiều lúc chẳng tin [C]đâu
Cười cười nói [Bb]nói hoá ra chỉ lộc [Am]lừa
Đến lúc [Gm]buông xuôi hết rồi
Mất hết thân [F]ta tiếc chi
Lòng người [Bb]luôn nào có thước [Am]đo
Hiện tại thực [Dm]tế cuộc sống lắm đa [C]đoan
Sự đời nghiệt [Bb]ngã trớ trêu biết đường [Am]nào
Sóng gió cho [Gm]ta biết rằng
Chẳng phải ganh [F]đua để chi
Được bao [Bb]lâu trong kiếp nhân [Dm]sinh