1. Từ ngày xa thành [Dm]phố xuôi ngược miền [Gm]xa không còn níu dáng đàn [Dm]bà
Sáng ngồi nơi quán [F]nhỏ bên ly cà phê [A7]đắng chán chiều nát ly rượu [Dm]nồng
Ngày em sang [F]sông má hồng môi [Bb]đỏ từ [C]giã xa mái [F]trường [Gm]
Đường vắng mưa [Bb]tuôn nỗi buồn lên phố [A7]nhỏ ngõ công viên quạnh [Dm]quẽ lặng [Gm]lẽ có một [Dm]người.
ĐK:
Ta biết [Bb]em không còn về ngang đó
Với căn gác [Dm]nghèo ngày tháng rêu [Gm]phong
Đêm đông đầy nỗi [Dm]nhớ ngày chở thêm kỷ [A7]niệm
Tìm quên bên quán vắng cay đắng chuyện tình [Dm]xưa.
2. Từ ngày xa thành [Dm]phố đô hội phồn [Gm]hoa nơi nào cũng lấy làm [Dm]nhà
Lá vàng rơi lã [F]tã tim mồ côi buốt [A7]giá và chết theo từng [Dm]mùa
Đời anh long [F]đong giữa dòng đời thương [Bb]nhớ giờ [C]đã xa lắm [F]rồi [Gm]
Lời nói yêu [Bb]đương mắt buồn tuôn ngấn [A7]lệ lệ giấu sầu nhân [Dm]thế tình [Gm]đã [A7]lỡ hẹn [Dm]thề.