1. Trót lỡ vì [Am]yêu nên ngậm ngùi mang đắng [C]cay
Duyên kiếp hợp [Am]tan nỗi sầu này anh có [Dm]hay
Còn lại những đớn [C]đau tình buồn nên mất [G]nhau
Xót duyên tình [F]đã phai mộng ước buổi ban [E7]đầu.
2. Ai có ngờ [Am]đâu duyên tình đầu vỡ [C]mau
Ai nỡ dành [Am]quên phút mặn nồng đã trót [Dm]trao
Người vội quay bước [C]đi lệ sầu hoen ướt [Dm]mi
Tìm đâu anh [G]hỡi phút yêu [E7]thương mộng xuân [Am]thì.
ĐK:
Khi [Am]yêu bao mơ ước trong [F]đời
Bên nhau mãi không [E7]rời thương nhớ dâng đầy [Am]vơi
Anh [Dm]quên anh đã quên một [E]người
Anh đã quên em [E7]rồi
Đường khuya lẻ bóng mất nhau suốt [Am]đời.
3. Thôi trách làm [Am]chi tiếc làm gì xin cố [C]quên
Nhắc nhữa làm [Am]chi để lòng càng thương nhớ [Dm]thêm
Một đời em trót [C]yêu phận buồn nên hắt [Dm]hiu
Đừng thương đừng [E7]tiếc nữa anh ơi khổ đau [Am]nhiều.