Ơi những con [G]đường ta đã [Am]đi
Gia [D]Long Đồng Khánh mướt xuân [G]thì
Cát [Am]bờ Thương Chánh chân run [D]rẩy
Gió ở đâu về thơm bước [G]khuya.
Ơi những chiều [G]vàng trên bến [Am]xưa
Trên khoang [D]đò là dáng em [G]vừa [E7]
Những [Am]buồm những lái về đâu [C]đó
Lầu [D]nước dịu dàng nghiêng bóng [G]soi.
Phan Thiết [Bm]ơi năm năm không [C]về
Phan Thiết [D]ơi trăm lần hẹn [G]về
Những gốc me [Am]già xưa nhớ [D]quá
Những con đường [D7]nhỏ rất thân [G]quen
Người [Am]xưa [C]nghe chừng lỡ [Bm]bước [Em]
Lòng [Am]ta [D7]nghe chừng chưa [G]nguôi.
Ơi những bạn [G]bè thuở tóc [Am]xanh
Những [D]cô thiếu nữ ngỡ riêng [G]mình
Hôm [Am]nào xao xuyến tin người [C]mất
Một [D]sáng bàng hoàng người sang [G]sông.
Có chuyến tàu [G]nào sang sân [Am]ga
Người [D]về Mường Mán về Sông [G]Pha
Người [Bm]ra Mũi Né về Đại [Am]Nẫm
Thương [D7]giọt chuông chiều Lạc Đạo [G]xa.