1. Thôi bây [Am]giờ xin trả lại cuộc vui ngày thơ
Xin trả [F]lại công viên [Dm]xưa ta [A7]đón ta [Dm]chờ
Với nụ hôn thuở [Am]nao và cuộc tình ta đã trót [E7]trao.
2. Duyên không [Am]tròn nên trả lại bài thơ ngày xưa
Thuở chúng [F]mình chung bến [Dm]nhớ yêu [A7]thương thật [Dm]nhiều
Vui buồn ta có [Am]nhau mà bây [E7]giờ tình đó tan [Am]mau.
ĐK:
Còn [C]nhớ những đêm ngoại [F]ô
Những [G]đêm giá lạnh đường [C]về
Chúng [Am]mình chung bước chung [Dm]đôi.
Còn [Am]nhớ đến duyên tình [G]xưa
Tưởng [F]như sẽ đẹp ý [G]thơ
Thế [Dm]nhưng để rồi vỡ [E7]tan.
3. Xa nhau [Am]rồi em có buồn hờn anh gì không
Em cúi [F]đầu nghe buốt [Dm]giá môi [A7]khô nụ [Dm]cười
Bởi tình duyên dở [Am]dang tình yêu [E7]này trọn kiếp ly [Am]tan.