1. Xin trả cho [A]người những nụ [C]cười thuở còn đón còn [Em]đưa
Trả lại câu thề [Am]xưa mà anh đã [G]hứa chiều mưa ngày [Em]nào
Lời ngọt ngào anh [D]trao như hoa bướm trăng [G]sao
Mà nay hóa nghẹn [A]ngào tình yêu chúng [C]mình giờ như áng mây [B7]cao.
2. Ôi thuở ban [A]đầu những mặn [C]nồng giờ còn kiếm tìm [Em]đâu
Những mộng mơ chìm [Am]sâu đời em đã [G]lỡ lòng em nặng [Em]sầu
Lời tạ từ cho [D]nhau sao nghe quá thương [G]đau
Còn đâu phút đợi [A]chờ vì ai hững [C]hờ nên [B7]tình bơ [Em]vơ.
ĐK:
Giờ trả cho [C]nhau những niềm [A]vui kỷ niệm ban [Em]đầu
Trả lại cho [D]nhau những đêm trăng hò [G]hẹn
Vì tình đôi [C]ta đã không trọn [G]vẹn
Ôm ấp trong [F#7]lòng chỉ [B7]làm thêm nhớ [Em]mong.
3. Xin giữ riêng [A]mình những chuyện [C]tình dù rằng đã mờ [Em]phai
Để một mai người [Am]đi đường xưa lẻ [G]bóng giờ đây còn [Em]gì
Tình nhạt nhòa rêu [D]phong tan trong thoáng hư [G]không
Người ta đã phụ [A]rồi còn đâu bóng [C]hình nên [B7]giờ buồn em [Em]thôi.