1. Tôi không giận [Am]người dù người mang gian dối
Tôi không giận [E7]tình dù tình trên khóe [Am]môi
Tôi không giận [Dm]đời dù [G]đời bao dối [C]lừa
Tôi chỉ giận [G]tôi mơ ảo vọng xa [E7]xôi.
2. Trong tay còn [Am]gì chỉ là đôi tay trắng
Mơ cao chị [E7]Hằng tôi Cuội buồn ngắm [Am]trăng
Em nơi cung [Dm]vàng tôi [G]kiếp sống cơ [C]hàn
Tỉnh giấc chiêm [G]bao lòng [E7]trách ai bây [Am]giờ.
ĐK:
Chữ nghèo từ ngàn [Am]xưa từ thân là tội [E7]lỗi
Đời đâu ai màng [F]tới tình [E7]thoáng chốc quay [Am]đầu
Tôi biết thân [Dm]mình làm [G]sao xứng với [C]người
Ôi thuở ban [G]đầu ai đã nói yêu [E7]tôi.
Dẫu người đời cười [Am]chê tình em ngoài tay [E7]với
Tôi vẫn không màng [F]tới ôm [E7]mộng ước dại [Am]khờ
Để đến bây [Dm]giờ nhìn [G]em đi với [C]người
Em cười người [E7]vui phía sau tôi ngậm [Am]ngùi.
3. Tôi quay trở [Am]về nơi dành riêng cho tôi
Nơi có chữ [E7]nghèo bầu bạn tôi tháng [Am]năm
Em vốn sang [Dm]giàu lại [G]về với sang [C]giàu
Tôi chẳng buồn [G]đâu đời [E7]nghèo đâu dám [Am]buồn.