1. Tuổi nào ngồi đếm [Am]mưa thu về dâng nỗi [C]nhớ
Tuổi nào ngồi nghe [G]gió len nhẹ vào cô [Am]đơn
Ta yêu [G]nhau qua những thu [C]tàn
Tình có [G]còn hay [E7]đã vội vàng đánh [Am]rơi.
2. Một ngày không có [Am]nhau tâm hồn như vụn [C]vỡ
Trời đày làm giông [G]tố nên biển sầu hư [Am]vô
Trôi lang [G]thang day dứt cung [C]đàn
Như tiếng [G]lòng giữa [E7]mộng thường ai [Am]than.
ĐK:
Tuổi [Am]nào ngồi đếm thời [Dm]gian
Để thu qua không thấy cội [Am]già
Một đời [Dm]người tựa như chiếc lá
Nên cuộc [G]tình cũng vội phôi [E7]pha.
Còn [Am]gì chiều đã tàn [Dm]nhanh
Màn đêm rơi sương thấm qua [Am]mành
Mộng nào [Dm]vừa làm tim thổn thức
Em xa [G]rồi sầu [E7]vẫn còn quanh [Am]ta.
3. Tuổi nào ngồi nhớ [Am]nhung nghe thời gian chậm [C]bước
Tuổi nào mình đã [G]hết hơi thở dành cho [Am]nhau
Bao thương [G]đau thôi cũng qua [C]rồi
Khi tuổi [E7]đời về cõi mộng xa [Am]xôi.