1. Người yêu [Em]ơi, lúc anh [B7]đi mưa buồn rơi giăng [Em]lối
Còn mình [Am]em, ngồi đếm [D]nỗi cô đơn một [G]thời [B7]
Hoàng hôn [Em]qua, ánh trăng [Am]khuya buông dài trên [Em]tóc rối
Dòng sông [C]trôi, còn mang [D]những nỗi đau biển [G]khơi [B7]
2. Người yêu [Em]ơi, có hay [B7]không câu thời gian thay [Em]đổi
Để mùa [Am]xuân, còn rơi [D]chiếc lá thu ngậm [G]ngùi [B7]
Bờ môi [Em]em, nhắc tên [Am]anh khi tình yêu [Em]khát cháy
Ngày anh [C]đi, đã quên [B7]em trong chiều lá [Em]rơi [Am][B7][Em]
[C]Phố vắng, phố vắng, giữa nỗi [D]đau em cần vòng tay [G]ấm
[C]Cố níu dĩ vãng, muốn có [D]anh khi tình đời giá [F]băng.
ĐK: [Am]Làm sao anh quên [G]phút bên nhau anh [C]dìu em con phố vắng
[Am]Rồi em mang giông [D]tố trong tim khi [C]tình tan như chiếc bóng
Vẫn [B7]biết cuộc đời [F#7]không như chờ [B7]mong
[C]Đã có những lúc, thấy nhớ [D]nhau khi dòng đời thay [G]đổi
[C]Sẽ có những lúc, với cách [D]xa cho dù còn đắm [F]say
Đời không cho thêm [G]phút bên nhau, xin [C]người vui trong phút cuối
[Am]Rồi mai đây khi [D]bước chân đi, không [C]còn ai mang tiếc nuối
Sẽ [B7]có một người yêu anh hơn [Em]em