1. Con nhớ làm [Gm]sao từ xa xưa [A7]ấy khi con vào [Dm]đời
Trăn trở cả [Bb]đêm ngồi nghe mẹ [Dm]kể mà nước mắt rưng [F]rưng
Về một giây [Dm]phút thiêng liêng [Bb]hài nhi vươn [Dm]vai trong bụng mẹ
Rồi òa lên [F]khóc giọt máu của [A7]mẹ bước ra chào [Dm]đời.
ĐK:
Mẹ [G]đã sanh con ra [D]đời
Công ơn cao [F#m]vời ngút [A7]ngàn trời [D]mây
À [F#m]ơ sông kia có [A7]cạn
Núi kia có mòn lòng người còn mang nặng tình [Dm]thương
2. Năm tháng dần [Gm]trôi giờ đây con [A7]đã lớn khôn nên [Dm]người
Không thể nào [Bb]quên tình cha lòng [Dm]mẹ gian khó ngày [F]đêm
Bạn bè thương [Dm]mến xung quanh [Bb]thầy cô giúp [Dm]con học hành
Cảm ơn tất [F]cả cảm ơn cha [A7]mẹ nghĩa công sinh [Dm]thành.