1. Ngập [Am]ngừng từng chiếc lá vương [Dm]buồn rơi nhẹ ven [Am]đường
Mùa [G]thu về theo bước chân [C]em nâng nhẹ chiều [E7]lên
Mùa [Am]thu về trong mắt em [G]thương, làn môi ấm thơm [F]hương
Nồng say những tơ [G]vương sương chiều [E7]buông.
2. Mùa [Am]đông ngồi bên khóm hoa [Dm]hồng nhắc chuyện chúng [Am]mình
Tình [G]yêu à bao nỗi nhớ [C]mong những chiều lạnh [E7]căm
Mùa [Am]đông lạnh đôi cánh tay [G]em, tìm hơi ấm tay [F]anh
Từng hơi thở mong [E7]manh, nương nhẹ chút [Am]tình.
ĐK:
[A]Rồi mùa xuân nghe tiếng em hát lên niềm [C#m]tin [F#7]
[Bm]Từ làn môi thấm hương [E7]mềm ru đời nhẹ [A]lên
Từng nhịp đời trong trái tim thiết tha lời dịu [C#m]êm [F#7]
[Bm]Lòng ngập tràn muôn tiếng [C#m]chim ríu rít bên [Bm]thềm vang [E7]vọng nỗi [A]niềm.
3. Rộn [Am]ràng loài hoa bướm trong [Dm]vườn ngóng chờ tin [Am]mừng
Hè [G]sang dìu từng cơn nắng [C]tan đưa ngày vào [E7]đêm
Thời [Am]gian ngừng trên những môi [G]hôn làm tỏa ngát hương [F]thơm
Và ong bướm bâng [E7]khuâng bay đầy trần [Am]gian.