1. Dòng thời [Dm]gian trôi dần trôi nhiều khi bước chân âm [Am]thầm tìm lại mình
Tìm ngày hôm [Dm]qua khi bàn tay vẫn còn [Em]trắng tay
Kỷ niệm [Am]xưa vẫn còn đây nhưng bóng [C]em nay xa rồi
Ngồi lặng [Dm]nghe cung đàn xưa ngỡ như [F]rằng em [G]vẫn còn [Am]đây.
2. Ngày hôm [Dm]qua tôi và em cùng xây đắp bao nhiêu [Am]mộng đẹp thần tiên
Dù nghèo nhưng [Dm]vui tin rằng không chia lìa [Em]lứa đôi
Ngờ đâu [Am]bão tố về đây đã cuốn [C]em xa tôi rồi
Ngày ra [F]đi không câu từ giã để lại nỗi [E7]đau cho riêng mình tôi.
ĐK:
Biết bao đêm ngồi [Am]đây tôi mong chờ [C]em
Và biết bao đêm tìm [F]em trong những giấc [E7]mơ
Để nói với em [Am]một câu sao nỡ lìa [C]xa
Để nói với em một [F]câu rằng tôi vẫn [E7]yêu
Vẫn [G]nhớ đến ngày hôm [Am]qua.
Biết bao đêm ngồi [Am]đây tôi mong chờ [C]em
Và biết bao đêm tìm [F]em trong những giấc [E7]mơ
Để nói với em [Am]một câu sao nỡ lìa [C]xa
Để nói với em một [F]câu rằng tôi vẫn [E7]yêu
Vẫn [G]nhớ đến ngày hôm [Am]qua.
2. Ngày hôm [Dm]qua tôi và em cùng xây đắp bao nhiêu [Am]mộng đẹp thần tiên
Dù nghèo nhưng [Dm]vui tin rằng không chia lìa [Em]lứa đôi
Ngờ đâu [Am]bão tố về đây đã cuốn [C]em xa tôi rồi
Ngày ra [F]đi không câu từ giã để lại nỗi [E7]đau cho riêng mình tôi.
ĐK:
Biết bao đêm ngồi [Am]đây tôi mong chờ [C]em
Và biết bao đêm tìm [F]em trong những giấc [E7]mơ
Để nói với em [Am]một câu sao nỡ lìa [C]xa
Để nói với em một [F]câu rằng tôi vẫn [E7]yêu
Vẫn [G]nhớ đến ngày hôm [Am]qua.
Biết bao đêm ngồi [Am]đây tôi mong chờ [C]em
Và biết bao đêm tìm [F]em trong những giấc [E7]mơ
Để nói với em [Am]một câu sao nỡ lìa [C]xa
Để nói với em một [F]câu rằng tôi vẫn [E7]yêu
Vẫn [G]nhớ đến ngày hôm [Am]qua.
* Dòng thời [Dm]gian trôi nhẹ trôi nhiều khi bước chân âm [Am]thầm tìm lại mình
Dù ngày hôm [Dm]nay hai bàn tay không còn trắng [Em]tay như ngày xưa
Ngày hôm [Dm]qua như là mơ tựa như nước trôi qua [Am]cầu chẳng trở về
Tìm về hôm [Dm]qua chỉ thầm mong mong được thấy [F]người dù [E7]chỉ một [Am]lần.