1. Có khoảng trời mênh [Am]mông, đưa ta về nỗi [E7]nhớ
[A7]Nơi một tình [Dm]yêu, hai [E7]con tim bắt [Am]đầu
Nhà nàng giữa [Dm]phố, tôi [G]đầu ngõ thôn [C]quê
[Am]Nàng vốn cao [Dm]sang bao nhiêu chàng mơ [E7]ước
Còn [Am]tôi nghèo tay [Dm]trắng. [E7]
2. Thế rồi thời gian [Am]trôi, bao ngày tình khôn [E7]lớn
[A7]Nuôi mộng vào [Dm]tim, yêu [E7]mà không dám [Am]ngỏ
Nào ai đâu [Dm]biết, đời [G]rẽ lối tương [C]lai
[Am]Tình cách đôi [Dm]nơi, con tim đành câm [E7]nín
Mối tình vào đời [Am]nhau.
ĐK:
[Am]Rồi, thời gian vội bước [E7]qua, biết bao đêm [Dm]dài
Ngược dòng quá [E7]khứ trong giấc [Am]mộng ta tìm [E7]nhau
Trao hết yêu [Dm]thương, bao nhiêu tình nhung [Am]nhớ
Giật [E7]mình tôi mới [Dm]biết đó chỉ [E7]là mộng mà [Am]thôi.
3. Đã nhiều năm trôi [Am]qua, cây bao mùa thay [E7]lá
[A7]Tôi trở về [Dm]quê, tôi [E7]tìm em gái [Am]nhỏ
Về ngang lối [Dm]cũ, con [G]đường đã thay [C]tên
[Am]Nàng đã sang [Dm]ngang, theo chồng về xứ [E7]khác
Bỏ lại cuộc tình [Am]tôi.