“Mẹ, Mẹ ơi!” [Am]Đó là tiếng gọi đầu đời
Của mỗi chúng [Dm]con từ khi tập [Am]nói
Tiếng “Mẹ [C]ơi!” mỗi lần [F]con gọi
Lắng lại [G]trong con, tình [Em]mẫu tử [Am]thiêng liêng
“Mẹ [Am]ơi!” Đó là tiếng kêu mỗi khi con [C]đau
Không ai cần [Dm]hơn, mong hơn là [Am]mẹ
Mẹ chở [G]che con khi còn thơ [Dm]bé
Và mãi cùng [Em]con trong suốt [Am]cuộc đời
“Mẹ [Am]ơi!” Đó là lời ca mỗi khi con [C]vui
Mẹ là mừng [Dm]vui, mẹ là mong [Am]đợi
Mẹ ngóng, mẹ [G]trông thành công, thắng [Dm]lợi
Của [G]chúng con, [Em]sâu sắc, [Am]chân thành
[G]Mẹ ơi! Mẹ [C]ơi! Con gọi “Mẹ ơi!”
Khi còn ấu [Dm]thơ, khi còn [Am]non dại
Tới khi [G]lớn khôn, tới khi [Dm]từng trải
Trong [E7[ lòng con luôn có mẹ, [Am]mẹ ơi!
Con đã sống [Dm]qua quá nửa [F]cuộc đời
Vẫn [G]ước ao nhiều hơn [Dm]có Mẹ
Vẫn hồn [E]nhiên như ngày tấm [F]bé
Sướng khổ, [E]buồn vui đều [Dm]gọi Mẹ, [Am]Mẹ ơi!
Sẽ cứ mỗi [Am]ngày con vẫn gọi [Dm]“Mẹ ơi!”
Để vững tâm hơn sống giữa [Am]cuộc đời
Để vững [G]niềm tin đời luôn [Dm]có mẹ
Để [E7]mãi là con của Mẹ, [Am]Mẹ ơi!