1. Cho [Am]anh những ngọn đồi đầy nắng [F]mai
Cho [G]anh dòng sông trắng sương đêm [C]buồn
Cho [Dm]anh lòng kiêu hãnh khi [Am]em là con gái
Mang [F]dòng máu sĩ hùng của [E7]nguồn sống Duy Tân
Cho [Am]anh hết vườn trầu cau ngát [F]hương
Cho [G]anh đồi thông gió reo êm [C]đềm
Đêm [Dm]trăng ngồi ngõ đá em [Am]trông về phương ấy
Nhớ [C]anh nhớ [Dm]anh vắng [F]anh Tiên [E7]Phước thật [Am]buồn.
ĐK: [F]Sông Tiên [Am]ơi vì [Dm]sao anh cứ [G]đi vì [E7]sao anh mãi [F]đi
Để [A7]nhánh sông mênh [Dm]mang dặn lòng [Bb]em [Dm]đừng rời xa [E7]anh
[F]Anh hay [Am]chăng đường [Dm]truông con sáo [G]bay
Đèo [C]cao vương khói [Am]mây
[F]Nhớ nhau rồi [Bb]lòn bon [Dm]biết ngỡ [E7]nhành về [Am]đâu.
2. Cho [Am]anh những ngọn sầu đông lá [F]bay
Cho [G]anh ngọc ngà suối khe quê [C]mình
Cho [Dm]anh mộng xanh thắm bên [Am]hiên đời mưa nắng
Dốc [F]dài cuốn chân đồi nhẹ [E7]nhàng bước chân em
Cho [Am]anh mắt buồn vời vợi gió [F]đông
Cho [G]anh một làn tóc nhung buông [C]dài
Đêm [Dm]nay nhìn sông trắng em [Am]trông về phương ấy
Nhớ [C]anh nhớ [Dm]anh ngẩn [F]ngơ em [E7]hát một [Am]mình.