1. [Am]Tiền [G]đơn sơ như [C]giấy
Mà tiền [Dm]soi [E7]tận đáy lòng [Am]người
Tiền [G]như dao hai [F]lưỡi, [G]cắt nát ân [C]tình
Khi [Dm]chưa uống tàn cuộc [E7]vui.
Và [Am]tiền như lời hứa đầu [Dm]môi
Tiền [E7]cho ta thấy được mặt [F]người
[A7]Thấy sự lọc [Dm]lừa trắng [E7]bạc hơn [Am]vôi.
ĐK:
[C]Ôi tiền là [F]gì chỉ [A7]là giấy mà [Dm]thôi
Đừng vội đam [G]mê trước nhiều [F]lời
Rồi tạo [G]lên dòng [A7]xoáy cuộc [Dm]đời
Cũng bởi [G]tiền, mà hiểu được lòng người gian [E7]dối
[C]Cho dù phận [F]nghèo cả [A7]đời túng thiếu mà [Dm]vui
Còn người cao [G]sang túi đầy [F]tiền
Thầm hỏi [G]bao giờ [A7]sống vẹn [Dm]tình
Không muộn [E7]phiền, không bị tiền làm đau [Am]thương.
2. [Am]Tiền [G]ai nghe cũng [C]thích
Bởi được [Dm]mua [E7]nhiều thứ bằng [Am]tiền
Tiền [G]mua danh bán [F]chức chỉ có ba [E7]đồng
Mang danh bán rẻ mạc [Am]thôi.
Còn [Am]gì khi tiền hết người [Dm]ơi
Màn [E7]đêm rơi tiếng ngạo thì [F]thầm
Cuộc đời [G]ai cũng [A7]sống một [Dm]lần
Chớ vì [E7]tiền, bán rẻ bạn hiền, bán rẻ lương [Am]tâm.