1. Người [Am]về bây [F]ấy để [G]tôi bên [C]này
Trăm [Dm]năm đợi chờ vò võ trăm [C]năm
Người ơi biết [E7]không nhớ người quặng thắt.
Người [Am]về bây [F]ấy để [G]trăng bên [C]này
Mây [Dm]đen mịt mờ phủ kín trăm [C]năm
Người ơi biết [E7]không nhớ người lòng [Am]đau.
ĐK:
Người ở nơi [Am]đâu biết ta nơi [C]này
Nhớ người ngày [Dm]xưa nhớ người bây [Am]giờ
Vẳng nghe tiếng [E7]hạc lẻ loi gọi sương
Mênh mông rơi [Dm]rơi lá rơi xào [G]xạc
Người ơi có [E7]nhớ mối tình ta đó
Người ơi có nhớ đến ta bây [Am]giờ.
2. Người [Am]về bên [F]ấy để [G]tôi nơi [C]này
Bên [Dm]song ngồi buồn tựa cửa trông [C]mong
Người ơi biết [E7]không nhớ người quặn thắt
Người [Am]về bên [F]ấy để [G]tôi bên [C]này
Đơn [Dm]côi từng ngày quạnh vắng đêm [C]sương
Người ơi biết [E7]chăng có người buồn [Am]hiu.