1. Em đã cho [Em]mình một lý do để yêu [C]anh
Em tự hỏi [Am]mình tại sao [D]em lại thương [G]anh
Nhiều người [C]cứ nói em rằng đừng quá [B7]nên trong im [Em]lặng
Và em [Am]cho qua tất [B7]cả là vì [Em]anh.
2. Nhưng sự đau [Em]lòng này chẳng may đã đến [C]đây
Phải chi những [Am]gì ngày hôm [D]qua em chẳng [G]thấy
Thì thôi [C]hãy nói em nghe điều khiến [B7]anh đã thay [Em]đổi
Thật quá [Am]đáng đối với [B7]em mà phải [Em]không.
ĐK:
Vì em tiếc [Em]quá nên mong chờ ngày [Bm]tháng thêm dại khờ
Có [C]lẽ yêu thương khi [D]xưa là giấc [G]mơ
Thôi [Am]quá đủ rồi đau [Em]thế đủ rồi
Cho em [D]xin vài điều bình [B7]yên.
Nhìn qua ánh [Em]mắt và nụ cười lo [Bm]lắng hơn trong đầu
Làm sao [C]biết được [D]lòng người cạn [G]sâu
Anh đã [Am]có những gì anh [Em]cứ đi đi
Em xin [D]quên nhiều điều đã [B7]hứa
Và cả nỗi [Em]nhớ em mang.