1. Thì thôi anh [Em]nghĩ ta nên dừng lại khi [Am]lòng em đã chia hai,
Vì anh đã [D]biết anh không còn là người duy [G]nhất em nhớ đêm [E7]qua
Hãy [Am]nói anh nghe thật [B7]lòng, em [D]hết yêu anh đúng [G]không
Cố [Am]nắm tay anh làm [B]chi nếu em phải [B7]đi.
2. Người thương đến [Em]mấy cũng sẽ đến ngày, ngày [Am]chúng ta thành người dưng
Vì đâu ai [D]chỉ yêu mãi một người, điều vĩnh [G]viễn chẳng có em [E7]ơi
Ký [Am]ức không giữ được [B7]người đâu [D]ai nhớ ai suốt [G]đời
Nước [Am]mắt hôm nay có [B]rơi cũng [B7]không vì nhau nữa [Em]rồi.
ĐK:
Cuộc đời là [Am]thế quen nhau rồi [D]quên
Phút vui ngày [G]xưa sao nay buồn [C]tênh
Vì người chẳng [Am]muốn kiên tâm gần [B7]bên
Chúng ta đã [D]không vì nhau cố [G]gắng.
Lòng người giờ [Am]giá băng hơn mùa [D]đông
Những ân tình [G]xưa xem như bằng [C]không
Lạnh lùng mình [Am]bước qua như người [B7]dưng
Chúng ta giờ [D]đây chỉ là một [B7]chuyện đã [Em]từng.
* Mùa cây thay [Em]lá, em cũng thay lòng, cùng với [Am]ai hạnh phúc hay không?
Còn riêng anh [D]vẫn đứng sau cuộc tình và thấy [G]thương dĩ vãng sau [E7]lưng
Năm [Am]tháng trôi qua thật [B7]nhiều, đã [D]khiến anh hiểu một [G]điều
Em [Am]vẫn mãi là người [B]dưng anh [B7]thương đến hết đời [Em]mình.