1. [F]Thương [C]em rất [Dm]nhiều
Biết làm [Bb]gì sau bao tháng [C]năm không có [F]em
[Bb]Giấu yếu đuối nghẹn [C]ngào trên mi, mà anh [Am]vẫn cố chấp để [Dm]người ra đi
Không [Gm]còn thời gian để [Bb]anh gần [C]em.
2. [F]Yêu [C]em mất [Dm]rồi
Nhưng trong [Bb]lòng em đã trót [C]trao ai không phải [F]anh
[Bb]Chắc lúc trước là [C]tại anh sai, vì yêu [Am]thương anh không thể [Dm]nào
Không thể [Gm]nào anh dám nói [C]yêu một [F]người.
ĐK:
Biết em mở [F]lòng thương ai, vỡ tan cả [Am]bầu trời khép lai
Tại sao ngốc [Bb]quá không giữ hơi [C]thở em ngay lúc [F]đầu
Để em phải [Bb]chịu cô đơn quá [C]dài, [Am]ai sưởi ấm em [Dm]lại
Chỉ có [Gm]người đang ôm nỗi [Bb]nhớ trong từng [C]đêm.
Giá như em [F]đừng thương ai, giá như mang [Am]thời gian trở lại
Thì anh sẽ [Bb]nói ra hết suy [C]nghĩ sâu trong đáy [F]lòng
Giá như ngày [Bb]nào em cũng ở [C]bên, [Am]cười vui mỗi [Dm]ngày
Nhưng bây [Gm]giờ nụ cười ấy [C]trao ai [F]rồi.