Em gái miền [Am]Tây tóc dài đôi má hây hây
Duyên dáng bà ba, cùng em khuya sớm ruộng [C]vườn
Em gái miền [Dm]Tây không ngại [Am]khó
Chân chất thiệt [Em]thà không son [F]phấn
Tay lấm chân [G]bùn, vui cùng sông nước làng [F]quê.
Em gái miền [Am]Tây tóc cài hoa tím đẹp thay
Anh ở thành đô về đây ngất ngây giọng [C]hò
Anh đã từng [Dm]gom bao nhung [Am]nhớ
Em có thật [Em]lòng không hay [F]biết
Để mai anh [G]về thương [Em]hoài em gái miền [Am]Tây.
ĐK:
Miền Tây quê [Am]em ngọt lắm câu [F]hò
Thương những con [D]đò đưa người lữ khách sang [Am]sông
Anh thương [D]em mưa nắng trên [Am]đồng
Thương lũy tre [D]làng thương từng cây lúa đơm [Am]bông
Thương [E7]hoài đôi má em [Am]hồng.
Trăng sáng bờ [Am]đê ai đàn ai hát cung thương
Thương lắm người em thủy chung đợi [C]chờ
Anh sẽ tìm [Dm]người sang mai [Am]mối
Cau thắm trầu [Em]xanh nên duyên [F]mới
Yêu mãi trọn [G]đời, trọn [Em]đời em gái miền [Am]Tây.
Đọc ráp:
Anh thương em gái miền Tây
Đôi má hay hay tóc cài hoa tím
Miệng cười lúng liếng với hai đồng tiền
Gặp anh làm duyên thẹn thùng mắc cở (Mắc cở cái mà mắc cở)
Anh thương em gái miền Tây
Nón lá nghiêng che hai mùa mưa nắng
Ruộng vườn xanh lắm cây trái sai oằn
Không ngại nhọc nhằn, không ngại nhọc nhằn là em gái miền Tây.