1. Người vào hồn [G]ta tan trường chung [Am]lối
Bao buổi học [D7]về còn say gió hôm nao
Vẫn hương cỏ thơm chiều nghiêng nghiêng [Am]nắng
Vắng bước chân [D7]nàng, lối rẽ xót xa [G]đau
2. Chiều nào kề [G]vai nghe lòng dậy [Am]sóng
Bia đắng đầu [D7]đời mềm môi chất thương đau
Rồi sông chảy tuôn trào con nước [Am]lắng
Nước mắt đưa [D7]người ly biệt bước tha [G]phương
ĐK:
Anh ra [G]đi gói theo hành trang [Am]nhỏ
Ấm quê [D7]hương thương mấy giọt lệ [Em]trào
Cửa xe cuối đời học sinh áo [C]trắng
Khép kín khung [D7]trời thơ mộng xuyến [G]xao.
3. Từ vùng hồn nhiên, cuồng điên giông [Am]bão
Mê tỉnh cuộc [D7]đời tìm bao mảnh hư hao
Bởi hôm tuổi mơ người cho men [Am]đắng
Gió buốt bao [D7]mùa nhớ tưởng chừng giấc chiêm [G]bao.