1. Vậy là [C]ngày hôm nay chúng [G]ta đã yêu nhau [Am]rồi [Em]
Một [F]thế giới đã có [G]thêm 2 người ghép [C]đôi
Rất [F]khó để biết chúng [G]ta sẽ bên cạnh [Em]nhau đến khi [Am]nào
Phút [Dm]chốc hay vô thời hạn đều vui biết [G]bao.
2. Bầu trời [C]người đang yêu mây [G]mù cũng là sắc [Am]hồng [Em]
Từ [F]lúc bên anh có [G]em chẳng ngại gió [C]đông
Dày [F]công mài sắc bấy [G]lâu mong có [Em]ngày người hiểu [Am]thấu
Anh đã [Dm]dành một tâm hồn [F]đẹp để yêu [G]em.
ĐK:
Hình như khi có [C]em ở [G]bên anh thấy [Am]anh cười nhiều [Em]
Nhìn nơi [F]đâu anh cũng thấy thế gian thật [C]yêu
Có được [F]người ở trong [G]tim giống như chuyện [Em]tình ở trên [Am]phim
Em [Dm]ơi mình hợp nhau [F]như thuỷ sinh [G]kim.
Tại quá khứ của [C]em sáng [G]đêm em đã [Am]một mình rồi [Em]
Nhưng bây [F]giờ và về sau ta luôn có [C]đôi
Một giây [F]phút bên [G]nhau đổi bằng ngàn [Em]năm tháng mong [Am]cầu
Em [Dm]ơi mặc đời sương [F]gió cứ yêu [G]nhau vui đến khi bạc [C]đầu.
* Vậy là [C]ngày hôm nay chúng [G]ta đã nên [Am]duyên rồi [Em]
Cảm [F]ơn cuộc sống đã cho em đến với [C]anh
Rồi [F]mai này khi bão [G]giông em chẳng [Em]còn một mình [Am]nữa
Có [Dm]anh là nơi bình [G]yên em nhớ [C]chưa
Rồi [F]mai này khi bão [G]giông chỉ cần [Em]mình thuận lòng bước [Am]qua
Tát [Dm]cạn biển Đông sau [G]bão sẽ thấy cầu [C]vồng.