1. Một chiều ngồi [C]đây ngút ngàn biên [F]giới.
Lặng nhìn tuyết [Em]rơi gió cuốn tơi [Dm]bời.
Muôn vàn thương [Am]nhớ gửi phía chân [F]trời.
Nơi ấy miền [G]Nam, bao năm lửa [F]khói chưa [G]nguôi.
Mặc đời phồn [C]hoa đây lòng vẫn [F]nhớ.
Một bài hát [Em]ru bên xóm tranh [Dm]nghèo.
Bát canh sau [Am]rốt vừa hái lưng [F]đèo.
Ôi nói làm [G]sao, khi thương [F]nhớ quê hương dạt [G]dào.
ĐK:
Mẹ [C]ơi, ngày [Am]mai siết bao tủi [Dm]mừng.
Khi nghe [C]lại câu hát mà mẹ [Am]từng ru [Em]con.
Sông [Am]Hương lại ấm câu [F]hò.
Ba Rừng, Thiên Mụ, những chuyến [G]đò lại ngược [C]xuôi.
Mẹ [F]ơi, nơi [Am]ấy ta xây lại cuộc [Em]đời.
Bắc [Am]Nam cùng chung sức đất [Em]trời.
Cùng đổi [Am]thay!
Lòng ngồi [Em]đây nhắn với bao niềm thương [Am]mến.
Mẹ hãy [C]nhớ vui [G7]đón đàn [C]con.
2. Ngàn dăm đường [C]đi qua nhiều biên [F]giới.
Tận nhìn biết [Em]bao sông núi tuyệt [Dm]vời.
Volga, Dan- [Am]nube, cuộn sóng Hoàng [F]Hà.
Thương nhớ làm [G]sao, sông Hương của [F]Huế quê [G]ta.
Từng chặng đường [C]đi không gì ngăn [F]bước.
Một dòng nước [Em]trôi sao cách đôi [Dm]bờ?
Nhưng vầng dương [Am]rạng chiếu chân [F]trời.
Xua hết màn [G]đêm, cho tươi [F]thắm xanh lại cuộc [G]đời.
ĐK:
Mẹ [C]ơi, ngày [Am]siết bao tủi [Dm]mừng.
Khi nghe [C]lại câu hát mà mẹ [Am]từng ru [Em]con.
Sông [Am]Hương lại ấm câu [F]hò.
Ba Rừng, Thiên Mụ, những chuyến [G]đò lại ngược [C]xuôi.
Mẹ [F]ơi, nơi [Am]ấy ta xây lại cuộc [Em]đời.
Bắc [Am]Nam cùng chung sức đất [Em]trời.
Cùng đổi [Am]thay!
Lòng ngồi [Em]đây nhắn với bao niềm thương [Am]mến.
Mẹ hãy [C]nhớ vui [G7]đón đàn [C]con.