1. Tôi muốn quên đi những gì có [Am]thể
Quên nụ [G]cười ánh mắt bờ [C]môi [G]
Tôi muốn quên đi quên hết ưu [Dm]phiền
Quên chiều [E7]hồng những sáng mùa [Am]đông.
ĐK:
Đàn buông [C]tiếng sao dây tơ [G]chùng
Lòng buốt [F]giá sao đêm lạnh [Dm]lùng
Người yêu [C]hỡi cách xa muôn [G]trùng
Đến bao [Dm]giờ [F]ta mới gặp [E7]nhau.
Ngoài kia [C]đã mây bay xa [G]rồi
Hoàng hôn [F]vắng lá rơi tiêu [Dm]điều
Người yêu [C]hỡi biết bao nhiêu [G]điều
Thiết tha [Dm]nhiều [E7]rồi cũng chia [Am]phôi.
2. Tôi muốn quên đi những gì có [Am]thể
Quên nồng [G]nàn những tháng năm [C]yêu [G]
Tôi muốn quên đi giọt nắng ban [Dm]chiều
Quên những [E7]điều ẩn chứa trong [Am]tim.
* Tôi muốn quên [Dm]đi tôi muốn quên [F]đi
Tôi muốn quên [G]đi thôi hãy quên [Am]đi
Tôi muốn quên [Dm]đi tôi muốn quên [F]đi
Tôi muốn quên [G]đi [E7]thôi hãy quên [Am]đi.