1. Tích tịch tình [Em]tang ai đang mang câu thề
Từ nay xẻ [D]đôi duyên ta ra làm hai
Tháng ngày mộng [C]mơ năm xưa nay đâu còn
Giờ theo bước [G]ai em về nơi xứ [B7]lạ.
Kỷ niệm tàn [Em]phai như cánh hoa điêu tàn
Giờ như con [D]nước chẳng biết trôi về đâu
Còn nhớ không [C]em lời hứa năm xưa những ngày bên [Em]nhau.
ĐK:
Vì ai em [Em]buông đôi bàn tay anh đấy
Bước theo một [D]ai ta coi như xa lạ
Những năm tuổi [C]xuân ta bên nhau bao mộng mơ
Anh xin gửi lại [G]em hết những kỷ [B7]niệm.
Phận duyên chưa [Em]tới nên đành xa nhau thôi
Cố níu yêu [D]thương em cũng xa anh rồi
Ngước lên trời [C]cao anh ước mong đời em
Mãi mãi luôn bình [Em]yên.
2. Sao em buông đôi [Em]tay anh nghe đôi mi cay
Tơ duyên đôi [D]ta hôm nay cũng chỉ đến đây
Có chút tiếc [C]thương, chút vấn vương nay cứ vẫn mong em về
Mà người vội [G]vàng người lạnh lùng rồi [B7]vẫn bước đi.
Tim anh là [Em]giấy em đem đốt là cháy
Sao em vội [D]quên bao ân tình xưa
Người yêu [C]ơi vì sao lại nỡ quên ngày bên [Em]nhau.
ĐK:
Vì ai em [Em]buông đôi bàn tay anh đấy
Bước theo một [D]ai ta coi như xa lạ
Những năm tuổi [C]xuân ta bên nhau bao mộng mơ
Anh xin gửi lại [G]em hết những kỷ [B7]niệm.
Phận duyên chưa [Em]tới nên đành xa nhau thôi
Cố níu yêu [D]thương em cũng xa anh rồi
Ngước lên trời [C]cao anh ước mong đời em
Mãi mãi luôn bình [Em]yên.
* [Em]Nước mắt rơi hoen dòng
Vì người ký [D]ức hôm nay đau lòng
Nỡ bỏ [C]bến em sang sông em bỏ lại tình xưa
Hôm [C]nay sao tôi nghe xót [B7]xa.
Và chơi vơi [Em]trong đêm tối
Một [D]mình ngồi nhớ
Lạnh lùng bỏ [C]đi chẳng một lời nói
Hay câu chào [Em]nhau sau biệt ly
Em quay lưng vội quên
Tăng tone [Em]-> [F#m]
ĐK:
Vì ai em [F#m]buông đôi bàn tay anh đấy
Bước theo một [E]ai ta coi như xa lạ
Những năm tuổi [D]xuân ta bên nhau bao mộng mơ
Anh xin gửi lại [A]em hết những kỷ [C#7]niệm.
Phận duyên chưa [F#m]tới nên đành xa nhau thôi
Cố níu yêu [E]thương em cũng xa anh rồi
Ngước lên trời [D]cao anh ước mong đời em
Mãi mãi luôn bình [F#m]yên.
[F#m]Ngày nào chuyện tình mình vẫn còn ngập ngừng vì nhau
Nhưng sao đến [E]nay tơ duyên chúng ta bỗng dưng hóa ra tàn tro
Và một [D]người thì bước vội vàng và còn một người thì lặng nhìn
Để rồi yêu [A]thương hôm nay tựa như [C#7]áng mây bay ngang trời.
[F#m]Vì phận mình giờ thì còn nghèo nên chẳng thể mộng mơ
Thôi em cứ [E]vui tim anh nhói đau nhưng vẫn chúc em luôn bình yên
Và [D]đường người về một đường và còn đường anh
Về với nỗi cô [F#m]đơn