1. [Dm]Đời vui [F]khổ, [C]vì hai chữ thị [Dm]phi
Thuận ý thì [Gm]ta bảo [A7]thị trái bằng [Dm]phi
Mang nặng trên [F]vai, [C]cái khối nặng như [Gm]chì
[Bb]“Ngày sắp [C]hết” ta được [Dm]gì?
2. [Dm]Và quên [F]hết, [C]cả ngày xinh xắn [Dm]kia
Có nắng vàng và [Gm]ta có [A7]trời gió mát bao [Dm]la
Vì thị [F]phi, [C]ta đành phải bỏ [Dm]qua
[Gm]Chôn vùi bao [A7]kiếp trong cõi ta [Dm]bà.
ĐK:
[Bb]Tốt – xấu với trái – [C]sai trong một kiếp [Dm]người
Chỉ [Bb]trích chỉ khiến cho [C]ta thêm tội [Dm]lỗi
[Bb]Ta tự hỏi chính [C]ta đã làm được [F]gì cho đời
[A7]À vì bận hơn thua ta quên mất [Dm]rồi.
* [A7]Gửi cuộc đời cho ta lời sám [Dm]hối.