Dường như là quá [Dm]xa, khi bước chân mới chập chững [F]đi
Đời như là giấc [Gm]mơ, khi mãi vui những ngày ấu [Dm]thơ
Từ khi mẹ đã [Bb]cho hình dáng như thiên thần đáng [F]yêu
Không biết âu [C]lo, không biết đau [A7]buồn.
Ngày theo ngày tháng [Dm]trôi, ta cũng xa mái trường mến [F]yêu
Rời gia đình ấm [Gm]êm, theo gió sương khắp miền viễn [Dm]du
Tìm cho mình lối [Bb]đi, ở thế gian muôn ngàn khó [F]khăn
Không có anh [C]em, không có mẹ thân [Dm]yêu.
Con như làn [Bb]mây, nào biết nơi đâu bến [F]bờ
Con như loài [Gm]chim, mải mê quên trời giông [A7]bão
Khi không bàn [Bb]tay, dìu dắt nâng niu của [F]mẹ
Con như thuyền [C]kia, nổi [A7]trôi giữa trời bao [Dm]la.
Rồi hôm hôm chợt tỉnh [Dm]ra, khi tóc xanh thắm màu tuyết [F]sương
Về bên mẹ kính [Gm]yêu, cho thỏa bao tháng ngày nhớ [Dm]mong
Nhìn quê nhà đổi [Bb]thay, mà thấy đâu bóng mẹ của [F]tôi
Nước mắt thơ [C]ngây, rơi giữa chiều mưa [Dm]tuôn.